Uncategorized

Uncategorized

KHI CHÂN BƯỚC TỚI THÌ NƯỚC MỚI RẼ RA

CHÂN BƯỚC TỚI VÀ NƯỚC RẼ RA Ảnh từ ghi chú khi suy gẫm sách Ezekiel chương 1 Thời gian tại phòng chờ chưa bao giờ là dễ dàng, khó khăn nhất là khi thời gian cứ trôi và chẳng có 1 tín hiệu nào để bắt đầu. Tụi mình đã chờ đợi suốt 3 tháng như vậy. Mình thấy biết ơn vì Chúa để tụi mình đi cùng nhau vào thời điểm đó, đứa này yếu lòng thì có đứa kia khích lệ. Chúa biết thời điểm đó tụi mình không thể đứng một mình. Bạn của mình hay nói với mình rằng “ không phải là tụi mình đợi trong bao lâu nhưng quan trọng tụi mình sẽ chọn làm gì trong lúc chờ đợi. Chọn tiếp tục hi vọng, trông cậy nơi Chúa , hay chọn giải quyết vấn đề theo cách của mình.” Tụi mình nhiều lần nếm trải bài học đau thương khi chọn làm theo cách của mình, nên lần này tụi mình quyết định chờ giải pháp từ Chúa. Đầu tiên, tụi mình đến với Chúa và từ bỏ giải pháp tìm tài chính từ bản thân. Tụi mình thưa với Chúa rằng “ Chúa ơi, tụi con không đủ khôn ngoan để giải quyết vấn đề tài chính, tụi con cũng không biết đường phải đi, xin Chúa hướng dẫn tụi con theo cách của Chúa”. Và rồi Chúa chỉ cho tụi mình suy gẫm sách Kinh Thánh Ê xê chi ên. ‘Vào năm thứ ba mươi, ngày năm tháng tư; tôi đang ở giữa những người bị lưu đày tại kinh Kê-ba; các tầng trời mở ra và tôi thấy một khải tượng của Đức Chúa Trời. Ngày năm tháng ấy, vào năm thứ năm từ khi vua Giê-hô-gia-kin bị lưu đày Lời của CHÚA đến cùng Ê-xê-chi-ên, con trai của Bu-xi thầy tế lễ đang ở trong xứ của người Canh-đê, bên bờ kinh Kê-ba; tại đó bàn tay của CHÚA đặt trên người. ‘ Ezekiel1:1-3 Mỗi tuần tụi mình suy gẫm 1 phân đoạn của sách Ê-xê-chi-ên, suy gẫm về cách Chúa kêu gọi Ê-xê-chi-ên bước vào chức vụ. Mình nhận ra rằng , Chúa không nói ngay với ông về nhiệm vụ phải làm nhưng trước hết Ngài bày tỏ chính Ngài cho Ê-xê-chi-ên qua các khải tượng. Chúa cho ông nếm trải vinh quang, oai nghi của Chúa. ‘Có một tiếng nói trên vòm phía trên đầu sinh vật. Khi chúng đứng lại, các cánh rủ xuống. Phía trên cái vòm ở trên đầu các sinh vật có cái gì giống như cái ngai bằng ngọc bích, trên cái giống như ngai đó có cái gì giống như hình người. Tôi thấy từ thắt lưng trở lên giống như đồng thau sáng loáng, như lửa bao quanh; từ thắt lưng trở xuống, tôi thấy giống như lửa và hào quang chung quanh. Tôi thấy hào quang chung quanh như cái mống trên mây khi trời mưa. Sự ấy giống như vinh quang của CHÚA . Khi tôi thấy điều ấy, tôi cúi mặt xuống và nghe tiếng phán. ‘ Êxê 1:25-28 Chúa nhắc nhở mình về việc Chúa vẫn đang hành động và tể trị ngay cả khi tình huống theo cái nhìn thật tệ hại. Rất nhiều lần Chúa nhắc nhở mình chuẩn bị tấm lòng cho chuyến đi hơn là lo lắng những việc chưa phải thời điểm để hành động. Sau này khi nhìn lại mình mới nhận ra , nếu tấm lòng mình không sẵn sàng thì mình chẳng đi được bao xa. Mình hay nôn nóng với những nhiệm vụ phải làm hơn là cội nguồn của những quyết định. Nhưng Chúa nhìn thấy nơi sâu thẳm nhất của tấm lòng. Và Ngài muốn mình nhận ra điều đó. Và rồi ngày đó cũng đến, ngày mà mình nhận được chi phí của một dự án nhỏ nhỏ vừa đủ chi phí để làm visa. Thời điểm đến rồi, tụi mình apply visa đây. Tình hình là Jordan không có lãnh sự quán tại Việtnam, mọi trao đổi thông tin để apply visa đều thông qua quy trình trên một app của chính phủ Jordan. Minh cứ follow và nộp các giấy tờ cần thiết như app yêu cầu. Mình chỉ nộp đơn đâu đó trong vòng 14 ngày mình đã có được visa để đến Jordan. Mọi chuyện thật suông sẻ, mình tự nghĩ visa Jordan cũng dễ mà ha. Cho đến khi, mình biết được có 1 gia đình nọ ở đất nước khác đã apply và bị từ chối visa 5 lần và không thể tham gia chuyến đi với tụi mình. Có lẽ khi mọi chuyện quá dễ dàng, mình trở nên bị chủ quan và không nhận ra chính Chuá đi trước tụi mình, ban ơn cho mình, mở đường cho mình trong việc làm Visa. Mình có visa Jordan thật là một điều kì diệu. Visa xong rồi, giờ đến vé máy bay. Chỉ còn 10 ngày nữa, chương trình sẽ bắt đầu, nhưng tụi mình vẫn chưa đủ chi phí để mua vé bay. Thời gian cứ trôi và chẳng có gì xảy ra. Tụi mình tiếp tục cầu nguyện và câu trả lời của Chúa là đợi. Tụi mình tiếp tục đợi, vẫn ăn ngon,ngủ ngon … và đợi. Tụi mình chỉ còn 2 ngày để mua vé máy bay và bay. Và rồi buổi sáng và buổi tối ngày hôm đó, mình nhận được đủ số tiền cần để mua vé từ một người bạn và ba của mình. Con số vừa đủ . Và tụi mình đã bay đến Jordan, trong khi tài khoản của cả hai cộng lại chưa đến 100 usd. Mình không xem đó là sự liều lĩnh, ngông cuồng của tuổi trẻ nhưng sau tất cả những gì Chúa cày xới tấm lòng mình trong thời gian chờ đợi, lòng mình biết chắc chuyến đi này đến

Lên đầu trang