TÔI ĐANG LÀM GÌ THẾ NÀY?

     Chuyến phiêu lưu của mình không phải bắt đầu bằng một cuộc sống dễ dàng, thong thả mà nó bắt đầu bằng những khủng hoảng.

       Mình làm việc trong lĩnh vực sáng tạo, với mình đó là cái nghề đem lại cái chân, thiện, mỹ cho xã hội. Mình yêu nghề đến nỗi cày bừa sớm hôm cho đến tối mịt, cho đến cạn kiệt hết sức lực. Rồi đến một ngày mình ở mắt thức dậy mình không còn muốn đi làm nữa, cũng không còn cái nguồn cảm hứng nào để làm việc. Cái chân thiện mỹ mà mình nói chỉ là tôn cao tôi cá nhân của mình và không còn khích lệ được ai, giúp đỡ được ai. Tâm trí mình bắt đầu rơi tự do ngay trong chính sở trường của mình. Cảm giác như mình đã đánh mất chính mình và hoài nghi bản thân vô cùng.

Làm thì không được, nhưng không làm thì không sống được. Thời điểm đó mình thật sự mắc kẹt với cuộc đời mình.

Dù người ta cho rằng có hay không, ĐỨC TIN và TÂM LINH trong thế giới này, thì điều đó vẫn tồn tại. Mình tin con người không chỉ có cơ thể vật lý, mà còn có tâm linh, và tâm trí con người chịu ảnh hưởng của tâm linh khá nhiều.

 

“The person in right standing before God by trusting him really lives.”

Khi TÂM TRÍ lạc lối thì mình tìm về TÂM LINH, nơi nguồn sự sống từ đó mà ra. Mình tin vào Thượng Đế, mình tin Kinh Thánh. 
Minh xin trích 1 câu trong sách 

Romans 1: 16 -17 ( mình giữ nguyên bản dịch The message ở đây).

Mình tin có một Thượng Đế ( GOD) có thể chỉ mình lối đi và phục hồi lại mình. Vì vậy thời điểm đó, mình không chọn loay hoay để tìm cho mình một công việc ngay, nhưng để tâm trí mình dành thời gian tìm kiếm sự chỉ dẫn từ Chúa ( GOD). 

 

            Một ngày nọ, mình mơ thấy một giấc mơ kì lạ. Giấc mơ kì lạ ở chỗ mình nhớ được từng chi tiết trong giấc mơ đó. Mình đứng ở trên một bờ vực cao, nhìn xuống biển. Mình thấy đàn cá voi bơi lội ở bên dưới, rồi một con cá khổng lồ nhảy lên quét tất cả máy tính, ổ cứng, chìa khóa xe, thẻ ngân hàng… cuốn tất cả tài sản của mình xuống biển… Mình mất tất cả trong mơ, nhưng rồi sáng hôm sau trong mở, khi nước cạn, những người ngoại quốc mình giúp mình tìm lại được. Lạ lùng nữa là không có cái nào bị hư hao, ổ cứng điện thoại vẫn chạy tốt. =))

Mình thức giấc và cảm thấy rằng một hành trình mới đang mở ra, một chuyến phiêu lưu phải mất tất cả để có tất cả.

     Cũng vào thời điểm đó, có một người bạn liên lạc với mình. Bạn kể bạn đang chờ một chuyến đi, bạn biết Chúa muốn bạn về Sài Gòn để chuẩn bị cho chuyến đi và đợi một người để đi cùng. Ờ riêng mình không có ý định đi đâu cả, vừa thất nghiệp, vừa hết tiền lấy gì mà đi. Nhưng tụi mình tin Chúa dắt mình theo cách mình không thể ngờ được, Chúa không bỏ rơi cuộc đời của mình. Tụi mình bắt đầu gặp nhau mỗi tuần chia sẽ, suy gẫm kinh thánh, cùng nhau tìm sự hướng dẫn tiếp theo. 

Và sau lời cầu nguyện đó là hàng loạt những sự kiện lạ lùng bắt đầu xảy ra mà chỉ có thể đưa ra quyết định bằng đức tin và tiến về phía trước. Mình sẽ kể nó ở tập tiếp theo. Đức tin như thuẫn mở đường cho mình vào lúc đó.

BÀI HỌC ĐẦU TIÊN

ĐỨC TIN + HÀNH ĐỘNG ĐÁP ỨNG = ĐẨY CUỘC ĐỜI MÌNH TIẾN VỀ PHÍA TRƯỚC

Lên đầu trang